Quán Tâm

Mây và sương phủ kín khắp nơi mênh mông bát ngát. Mây che mờ tất cả quá khứ hiện tại và cảnh chợ dưới núi, nơi đó chứa đầy những bon chen ảo tưởng của lòng người. Ở trên núi, tất cả những bản năng giành giựt xâu xé đều trở về chốn hư không. 

Có thấy cảnh thật thì niềm cảm xúc mới dào dạt thấm thía và thấy rõ khoảnh khắc giản dị “Mây che mờ núi xanh, sương giăng đầu ngọn cỏ”; không phải là những câu văn biền ngẫu quen thuôc thông thường. Về Linh Qui sơn tận mắt chứng kiến biển mây mới thấy đó là cảnh thật gần gủi, cảnh thần tiên ngay trong giây phút hiện tại.
Trong khoảng khắc “Quán tâm” (Một mình), bổng nhiên tâm thức đưa chúng ta vào cõi siêu việt. Ít ra mình cũng chiêm nghiệm được còn có một thế giới khác tuyệt đối không có những khát vọng hủy diệt, tranh giành như ở không gian mình đã hiện diện bấy lâu nay.
 Cảnh bình minh trên núi như một cửa ngõ để đi vào nội tâm, để đón nhận một trải nghiệm triết lý hay ngộ ra đạo lý mà đi nhanh vào cõi thiền, hoặc đưa ta trở về với thế giới riêng tư nào đó, bình an tịch lặng. Cho ta hiểu thêm được ý nghĩa của cuộc sống, trân quý cuộc sống này, thấy được hạnh phúc ngay bây giờ và ở đây.
 Sự tỉnh ngộ này không có nghĩa là mình phải làm điều nghịch lý, từ chối thực tại để đi mau mau vào cõi Tây phương. Bởi chính vì yêu cảnh hiện tại mới nảy sinh đạo lý, mới tìm ra ý nghĩa cho sự sống. Do đó ta vẫn cứ tồn tại trong một tâm thái tự do, giữ lòng thanh tịnh, bất chấp hoàn cảnh mà vẫn nghĩ về kiếp nhân sinh, nghĩ về những điều không thật; và hiểu ra được một phần “sắc tức thị không”.
Và cứ như thế, suy ngẫm về tháng ngày qua nhanh như cánh chim bay, bay đi mãi… nghĩ về trăm năm rồi cũng qua, từ đó mà tâm niệm là nên làm được một điều gì đó lợi lạc cho mình cho người.


 

       MỘT MÌNH
Chân trời lên tia nắng
Mây che mờ núi xanh
Sương giăng đầu ngọn cỏ

Đất trời đón bình minh.       
 
Núi cao vắng bóng người
Hoa rừng nở tinh khôi
Đồi chè xanh vô tận

Chim rừng tung cánh bay.
 
Chuông ngân từ sâu thẳm
Len trong hàng cây thông
Không gian thêm trầm lắng
Khách trần chợt bâng khuâng.

Ngồi trên cao đồi vắng
Nghe mơn man gió hiền
Dăm ba khe suối cạn
Cõi trần hay cõi tiên.

 
Quên đi chuyện nắng mưa
Xuôi ngược và được thua
Thôi hoài công tìm kiếm
Đam mê ấy đã vừa.

 
Quên đi chuyện bể dâu
Yêu cuộc sống nhiệm mầu

Chép thêm câu kinh báu
Tìm nghĩa lý thâm sâu.

 
Mắt trông cõi mờ xa
Đứng giữa trời bao la

Nghĩ về điều không thật
Trăm năm rồi cũng qua.

Chim bay đi đi mãi
Đường lên non cũng gần

Bên gốc thông già cỗi
Ngồi ngắm cuộc trần gian.

                                            Minh Hòa. 15.11.2015
 
 




Nội dung khác